泰 tài 山 shān 其 qí 七 qī - - 谢 xiè 肇 zhào 浙 zhè
烟 yān 销 xiāo 路 lù 转 zhuǎn 翠 cuì 重 chóng 重 chóng , , 洞 dòng 里 lǐ 花 huā 源 yuán 别 bié 有 yǒu 峰 fēng 。 。
栈 zhàn 道 dào 初 chū 开 kāi 惟 wéi 傍 bàng 竹 zhú , , 上 shàng 方 fāng 乍 zhà 远 yuǎn 不 bù 闻 wén 钟 zhōng 。 。
桥 qiáo 西 xī 断 duàn 柱 zhù 从 cóng 苔 tái 蚀 shí , , 石 shí 面 miàn 残 cán 经 jīng 受 shòu 水 shuǐ 舂 chōng 。 。
欲 yù 向 xiàng 山 shān 僧 sēng 问 wèn 遗 yí 事 shì , , 松 sōng 关 guān 深 shēn 处 chù 野 yě 云 yún 封 fēng 。 。
泰山 其七。明代。谢肇浙。烟销路转翠重重,洞里花源别有峰。 栈道初开惟傍竹,上方乍远不闻钟。 桥西断柱从苔蚀,石面残经受水舂。 欲向山僧问遗事,松关深处野云封。