登 dēng 罗 luó 山 shān - - 谢 xiè 邦 bāng 光 guāng
随 suí 意 yì 行 xíng 游 yóu 入 rù 翠 cuì 微 wēi , , 风 fēng 尘 chén 杂 zá 遝 tà 自 zì 知 zhī 非 fēi 。 。
何 hé 常 cháng 豫 yù 定 dìng 登 dēng 临 lín 约 yuē , , 竟 jìng 得 dé 怡 yí 情 qíng 山 shān 水 shuǐ 归 guī 。 。
万 wàn 斛 hú 珠 zhū 声 shēng 喧 xuān 野 yě 竹 zhú , , 一 yī 鞭 biān 岚 lán 气 qì 湿 shī 征 zhēng 衣 yī 。 。
此 cǐ 行 xíng 莫 mò 讶 yà 饥 jī 躯 qū 瘦 shòu , , 才 cái 检 jiǎn 诗 shī 囊 náng 料 liào 已 yǐ 肥 féi 。 。
登罗山。明代。谢邦光。随意行游入翠微,风尘杂遝自知非。 何常豫定登临约,竟得怡情山水归。 万斛珠声喧野竹,一鞭岚气湿征衣。 此行莫讶饥躯瘦,才检诗囊料已肥。