春 chūn 日 rì 登 dēng 崆 kōng 峒 tóng 其 qí 一 yī - - 韩 hán 藩 fān 昭 zhāo 王 wáng 水 shuǐ 壶 hú
闻 wén 访 fǎng 崆 kōng 峒 tóng 端 duān 上 shàng 人 rén , , 崎 qí 岖 qū 石 shí 径 jìng 隔 gé 红 hóng 尘 chén 。 。
山 shān 将 jiāng 雨 yǔ 至 zhì 云 yún 先 xiān 湿 shī , , 鸟 niǎo 讶 yà 客 kè 来 lái 声 shēng 转 zhuǎn 频 pín 。 。
远 yuǎn 近 jìn 幽 yōu 花 huā 供 gōng 醉 zuì 眼 yǎn , , 茏 lóng 葱 cōng 佳 jiā 木 mù 爽 shuǎng 吟 yín 神 shén 。 。
广 guǎng 成 chéng 有 yǒu 道 dào 终 zhōng 难 nán 见 jiàn , , 岩 yán 上 shàng 碧 bì 苔 tái 春 chūn 自 zì 新 xīn 。 。
春日登崆峒 其一。明代。韩藩昭王水壶。闻访崆峒端上人,崎岖石径隔红尘。 山将雨至云先湿,鸟讶客来声转频。 远近幽花供醉眼,茏葱佳木爽吟神。 广成有道终难见,岩上碧苔春自新。