明 míng 月 yuè 照 zhào 高 gāo 楼 lóu - - 黄 huáng 滔 tāo
月 yuè 满 mǎn 长 cháng 空 kōng 朗 lǎng , , 楼 lóu 侵 qīn 碧 bì 落 luò 横 héng 。 。
波 bō 文 wén 流 liú 藻 zǎo 井 jǐng , , 桂 guì 魄 pò 拂 fú 雕 diāo 楹 yíng 。 。
深 shēn 鉴 jiàn 罗 luó 纨 wán 薄 báo , , 寒 hán 搜 sōu 户 hù 牖 yǒu 清 qīng 。 。
冰 bīng 铺 pù 梁 liáng 燕 yàn 噤 jìn , , 霜 shuāng 覆 fù 瓦 wǎ 松 sōng 倾 qīng 。 。
卓 zhuō 午 wǔ 收 shōu 全 quán 影 yǐng , , 斜 xié 悬 xuán 转 zhuǎn 半 bàn 明 míng 。 。
佳 jiā 人 rén 当 dāng 此 cǐ 夕 xī , , 多 duō 少 shǎo 别 bié 离 lí 情 qíng 。 。
明月照高楼。唐代。黄滔。月满长空朗,楼侵碧落横。 波文流藻井,桂魄拂雕楹。 深鉴罗纨薄,寒搜户牖清。 冰铺梁燕噤,霜覆瓦松倾。 卓午收全影,斜悬转半明。 佳人当此夕,多少别离情。