旅 lǚ 夕 xī - - 高 gāo 蟾 chán
风 fēng 散 sàn 古 gǔ 陂 bēi 惊 jīng 宿 sù 雁 yàn , , 月 yuè 临 lín 荒 huāng 戍 shù 起 qǐ 啼 tí 鸦 yā 。 。
不 bù 堪 kān 吟 yín 断 duàn 无 wú 人 rén 见 jiàn , , 时 shí 复 fù 寒 hán 灯 dēng 落 luò 一 yī 花 huā 。 。
旅夕。唐代。高蟾。风散古陂惊宿雁,月临荒戍起啼鸦。 不堪吟断无人见,时复寒灯落一花。