春 chūn 晚 wǎn 登 dēng 凭 píng 虚 xū 阁 gé 次 cì 熊 xióng 峰 fēng 先 xiān 生 shēng 韵 yùn - - 罗 luó 钦 qīn 顺 shùn
穿 chuān 云 yún 旧 jiù 路 lù 偶 ǒu 重 zhòng 登 dēng , , 步 bù 屧 xiè 轻 qīng 如 rú 鹤 hè 背 bèi 乘 chéng 。 。
高 gāo 阁 gé 俯 fǔ 临 lín 千 qiān 万 wàn 树 shù , , 夕 xī 阳 yáng 斜 xié 映 yìng 两 liǎng 三 sān 僧 sēng 。 。
振 zhèn 衣 yī 总 zǒng 觉 jué 清 qīng 风 fēng 洒 sǎ , , 题 tí 壁 bì 惟 wéi 应 yīng 大 dà 手 shǒu 能 néng 。 。
何 hé 处 chǔ 花 huā 开 kāi 红 hóng 又 yòu 白 bái , , 醉 zuì 游 yóu 吾 wú 记 jì 昔 xī 人 rén 曾 céng 。 。
春晚登凭虚阁次熊峰先生韵。明代。罗钦顺。穿云旧路偶重登,步屧轻如鹤背乘。 高阁俯临千万树,夕阳斜映两三僧。 振衣总觉清风洒,题壁惟应大手能。 何处花开红又白,醉游吾记昔人曾。