宿 sù 华 huá 藏 cáng 寺 sì - - 顾 gù 可 kě 文 wén
寺 sì 古 gǔ 垂 chuí 藤 téng 暗 àn , , 林 lín 香 xiāng 满 mǎn 径 jìng 幽 yōu 。 。
孤 gū 亭 tíng 千 qiān 嶂 zhàng 暝 míng , , 双 shuāng 雁 yàn 五 wǔ 湖 hú 秋 qiū 。 。
僧 sēng 是 shì 青 qīng 莲 lián 藏 cáng , , 经 jīng 从 cóng 白 bái 马 mǎ 邮 yóu 。 。
浮 fú 生 shēng 无 wú 住 zhù 著 zhe , , 何 hé 必 bì 问 wèn 蒿 hāo 邱 qiū 。 。
宿华藏寺。明代。顾可文。寺古垂藤暗,林香满径幽。 孤亭千嶂暝,双雁五湖秋。 僧是青莲藏,经从白马邮。 浮生无住著,何必问蒿邱。