燕 yàn 台 tái 揽 lǎn 古 gǔ - - 方 fāng 炳 bǐng 奎 kuí
古 gǔ 堞 dié 残 cán 阳 yáng 朔 shuò 吹 chuī 哀 āi , , 蓟 jì 门 mén 晴 qíng 树 shù 晚 wǎn 烟 yān 开 kāi 。 。
辽 liáo 西 xī 山 shān 向 xiàng 榆 yú 关 guān 尽 jǐn , , 冀 jì 北 běi 春 chūn 从 cóng 黍 shǔ 谷 gǔ 来 lái 。 。
白 bái 玉 yù 有 yǒu 田 tián 为 wèi 废 fèi 陇 lǒng , , 黄 huáng 金 jīn 无 wú 色 sè 剩 shèng 高 gāo 台 tái 。 。
永 yǒng 平 píng 师 shī 事 shì 休 xiū 轻 qīng 羡 xiàn , , 只 zhǐ 取 qǔ 谈 tán 天 tiān 作 zuò 异 yì 才 cái 。 。
燕台揽古。清代。方炳奎。古堞残阳朔吹哀,蓟门晴树晚烟开。 辽西山向榆关尽,冀北春从黍谷来。 白玉有田为废陇,黄金无色剩高台。 永平师事休轻羡,只取谈天作异才。