暮 mù 春 chūn 独 dú 坐 zuò - - 王 wáng 洪 hóng
寂 jì 寂 jì 柴 zhài 门 mén 野 yě 水 shuǐ 滨 bīn , , 那 nà 堪 kān 独 dú 坐 zuò 对 duì 风 fēng 尘 chén 。 。
自 zì 惭 cán 白 bái 发 fà 长 zhǎng 为 wèi 客 kè , , 未 wèi 信 xìn 青 qīng 春 chūn 不 bù 负 fù 人 rén 。 。
莺 yīng 啭 zhuàn 祗 zhī 怜 lián 怀 huái 友 yǒu 切 qiè , , 雁 yàn 稀 xī 谁 shuí 与 yǔ 寄 jì 书 shū 频 pín 。 。
故 gù 乡 xiāng 一 yī 望 wàng 沧 cāng 波 bō 阔 kuò , , 幽 yōu 梦 mèng 无 wú 端 duān 入 rù 紫 zǐ 宸 chén 。 。
暮春独坐。清代。王洪。寂寂柴门野水滨,那堪独坐对风尘。 自惭白发长为客,未信青春不负人。 莺啭祗怜怀友切,雁稀谁与寄书频。 故乡一望沧波阔,幽梦无端入紫宸。