晚 wǎn 次 cì 修 xiū 路 lù 僧 sēng - - 崔 cuī 涂 tú
平 píng 尽 jǐn 不 bù 平 píng 处 chù , , 尚 shàng 嫌 xián 功 gōng 未 wèi 深 shēn 。 。
应 yīng 难 nán 将 jiāng 世 shì 路 lù , , 便 biàn 得 dé 称 chēng 师 shī 心 xīn 。 。
高 gāo 鸟 niǎo 下 xià 残 cán 照 zhào , , 白 bái 烟 yān 生 shēng 远 yuǎn 林 lín 。 。
更 gèng 闻 wén 清 qīng 磬 qìng 发 fā , , 聊 liáo 喜 xǐ 缓 huǎn 尘 chén 襟 jīn 。 。
晚次修路僧。唐代。崔涂。平尽不平处,尚嫌功未深。 应难将世路,便得称师心。 高鸟下残照,白烟生远林。 更闻清磬发,聊喜缓尘襟。