山 shān 行 xíng 见 jiàn 孤 gū 松 sōng 成 chéng 咏 yǒng - - 张 zhāng 宣 xuān 明 míng
孤 gū 松 sōng 郁 yù 山 shān 椒 jiāo , , 肃 sù 爽 shuǎng 凌 líng 清 qīng 霄 xiāo 。 。
既 jì 挺 tǐng 千 qiān 丈 zhàng 干 gàn , , 亦 yì 生 shēng 百 bǎi 尺 chǐ 条 tiáo 。 。
青 qīng 青 qīng 恒 héng 一 yī 色 sè , , 落 luò 落 luò 非 fēi 一 yī 朝 zhāo 。 。
大 dà 厦 shà 今 jīn 已 yǐ 构 gòu , , 惜 xī 哉 zāi 无 wú 人 rén 招 zhāo 。 。
寒 hán 霜 shuāng 十 shí 二 èr 月 yuè , , 枝 zhī 叶 yè 独 dú 不 bù 凋 diāo 。 。
山行见孤松成咏。唐代。张宣明。孤松郁山椒,肃爽凌清霄。 既挺千丈干,亦生百尺条。 青青恒一色,落落非一朝。 大厦今已构,惜哉无人招。 寒霜十二月,枝叶独不凋。