乐 lè 善 shàn 园 yuán 六 liù 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
路 lù 便 biàn 一 yī 舟 zhōu 通 tōng , , 教 jiào 停 tíng 憩 qì 沼 zhǎo 宫 gōng 。 。
新 xīn 声 shēng 闻 wén 蟋 xī 蟀 shuài , , 秋 qiū 色 sè 在 zài 梧 wú 桐 tóng 。 。
细 xì 雨 yǔ 霏 fēi 还 hái 止 zhǐ , , 衰 shuāi 荷 hé 白 bái 间 jiān 红 hóng 。 。
凭 píng 轩 xuān 欣 xīn 飒 sà 景 jǐng , , 开 kāi 牖 yǒu 受 shòu 西 xī 风 fēng 。 。
鉴 jiàn 古 gǔ 心 xīn 常 cháng 惕 tì , , 忘 wàng 机 jī 境 jìng 亦 yì 融 róng 。 。
名 míng 园 yuán 才 cái 两 liǎng 字 zì , , 万 wàn 理 lǐ 蕴 yùn 无 wú 穷 qióng 。 。
乐善园六韵。清代。弘历。路便一舟通,教停憩沼宫。 新声闻蟋蟀,秋色在梧桐。 细雨霏还止,衰荷白间红。 凭轩欣飒景,开牖受西风。 鉴古心常惕,忘机境亦融。 名园才两字,万理蕴无穷。