酬 chóu 武 wǔ 蕴 yùn 之 zhī 乙 yǐ 丑 chǒu 之 zhī 岁 suì 始 shǐ 见 jiàn 华 huá 发 fà 余 yú 自 zì 悲 bēi 遂 suì 成 chéng 继 jì 和 hé - - 张 zhāng 祜 hù
贾 jiǎ 生 shēng 年 nián 尚 shàng 少 shǎo , , 华 huá 发 fà 近 jìn 相 xiāng 侵 qīn 。 。
不 bú 是 shì 流 liú 光 guāng 促 cù , , 因 yīn 缘 yuán 别 bié 恨 hèn 深 shēn 。 。
怜 lián 君 jūn 成 chéng 苦 kǔ 调 diào , , 感 gǎn 我 wǒ 独 dú 长 cháng 吟 yín 。 。
岂 qǐ 料 liào 清 qīng 秋 qiū 日 rì , , 星 xīng 星 xīng 共 gòng 映 yìng 簪 zān 。 。
酬武蕴之乙丑之岁始见华发余自悲遂成继和。唐代。张祜。贾生年尚少,华发近相侵。 不是流光促,因缘别恨深。 怜君成苦调,感我独长吟。 岂料清秋日,星星共映簪。