读 dú 白 bái 居 jū 易 yì 诗 shī 人 rén 咸 xián 谓 wèi 香 xiāng 山 shān 之 zhī 诗 shī 伤 shāng 于 yú 易 yì 不 bù 知 zhī 其 qí 易 yì 处 chù 正 zhèng 难 nán 及 jí 也 yě 偶 ǒu 读 dú 其 qí 集 jí 题 tí 此 cǐ - - 弘 hóng 历 lì
儒 rú 雅 yǎ 曾 céng 闻 wén 白 bái 乐 lè 天 tiān , , 漫 màn 将 jiāng 率 lǜ 易 yì 议 yì 前 qián 贤 xián 。 。
但 dàn 从 cóng 性 xìng 地 dì 中 zhōng 流 liú 出 chū , , 月 yuè 露 lòu 风 fēng 云 yún 总 zǒng 道 dào 诠 quán 。 。
读白居易诗人咸谓香山之诗伤于易不知其易处正难及也偶读其集题此。清代。弘历。儒雅曾闻白乐天,漫将率易议前贤。 但从性地中流出,月露风云总道诠。