题 tí 庶 shù 子 zǐ 张 zhāng 鹏 péng 翀 chōng 所 suǒ 进 jìn 日 rì 长 cháng 山 shān 静 jìng 便 biàn 面 miàn 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn 其 qí 五 wǔ - - 弘 hóng 历 lì
仿 fǎng 佛 fú 前 qián 生 shēng 是 shì 葛 gé 三 sān , , 画 huà 禅 chán 潇 xiāo 洒 sǎ 擅 shàn 江 jiāng 南 nán 。 。
大 dà 痴 chī 更 gèng 挟 xié 坡 pō 仙 xiān 笔 bǐ , , 勍 qíng 敌 dí 江 jiāng 山 shān 两 liǎng 不 bù 惭 cán 。 。
题庶子张鹏翀所进日长山静便面即用其韵 其五。清代。弘历。仿佛前生是葛三,画禅潇洒擅江南。 大痴更挟坡仙笔,勍敌江山两不惭。