春 chūn 日 rì 玉 yù 泉 quán 山 shān - - 弘 hóng 历 lì
山 shān 水 shuǐ 清 qīng 晖 huī 效 xiào 静 jìng 真 zhēn , , 棣 dì 通 tōng 土 tǔ 脉 mài 润 rùn 无 wú 尘 chén 。 。
依 yī 然 rán 庭 tíng 宇 yǔ 原 yuán 如 rú 昔 xī , , 底 dǐ 事 shì 情 qíng 怀 huái 了 le 向 xiàng 新 xīn 。 。
暗 àn 窦 dòu 明 míng 亭 tíng 生 shēng 色 sè 画 huà , , 唐 táng 花 huā 温 wēn 树 shù 可 kě 人 rén 春 chūn 。 。
上 shàng 元 yuán 本 běn 意 yì 田 tián 蚕 cán 重 zhòng , , 云 yún 出 chū 何 hé 妨 fáng 鱼 yú 叠 dié 鳞 lín 。 。
春日玉泉山。清代。弘历。山水清晖效静真,棣通土脉润无尘。 依然庭宇原如昔,底事情怀了向新。 暗窦明亭生色画,唐花温树可人春。 上元本意田蚕重,云出何妨鱼叠鳞。