隆 lóng 福 fú 寺 sì 行 xíng 宫 gōng 六 liù 景 jǐng 其 qí 三 sān 碧 bì 巘 yǎn 丹 dān 枫 fēng - - 弘 hóng 历 lì
锦 jǐn 树 shù 经 jīng 秋 qiū 设 shè 色 sè 工 gōng , , 绝 jué 非 fēi 画 huà 里 lǐ 碧 bì 兮 xī 红 hóng 。 。
顿 dùn 教 jiào 绚 xuàn 烂 làn 云 yún 霞 xiá 上 shàng , , 却 què 在 zài 寻 xún 常 cháng 指 zhǐ 顾 gù 中 zhōng 。 。
爱 ài 听 tīng 鸣 míng 禽 qín 声 shēng 迥 jiǒng 别 bié , , 每 měi 看 kàn 过 guò 鹿 lù 友 yǒu 相 xiāng 同 tóng 。 。
朝 cháo 岚 lán 夕 xī 霭 ǎi 山 shān 容 róng 幻 huàn , , 妙 miào 悟 wù 随 suí 时 shí 景 jǐng 不 bù 穷 qióng 。 。
隆福寺行宫六景 其三 碧巘丹枫。清代。弘历。锦树经秋设色工,绝非画里碧兮红。 顿教绚烂云霞上,却在寻常指顾中。 爱听鸣禽声迥别,每看过鹿友相同。 朝岚夕霭山容幻,妙悟随时景不穷。