养 yǎng 病 bìng 塞 sài 北 běi - - 玄 xuán 烨 yè
寒 hán 蝉 chán 鸣 míng 野 yě 树 shù , , 旅 lǚ 雁 yàn 过 guò 秋 qiū 蓬 péng 。 。
岭 lǐng 外 wài 皆 jiē 红 hóng 叶 yè , , 城 chéng 边 biān 有 yǒu 绿 lǜ 桐 tóng 。 。
身 shēn 虚 xū 苦 kǔ 夏 xià 热 rè , , 多 duō 病 bìng 爱 ài 清 qīng 风 fēng 。 。
山 shān 色 sè 犹 yóu 然 rán 在 zài , , 人 rén 颜 yán 渐 jiàn 不 bù 同 tóng 。 。
幸 xìng 无 wú 烽 fēng 火 huǒ 事 shì , , 喜 xǐ 有 yǒu 智 zhì 神 shén 功 gōng 。 。
养病塞北。清代。玄烨。寒蝉鸣野树,旅雁过秋蓬。 岭外皆红叶,城边有绿桐。 身虚苦夏热,多病爱清风。 山色犹然在,人颜渐不同。 幸无烽火事,喜有智神功。