仲 zhòng 春 chūn 闻 wén 雁 yàn - - 玄 xuán 烨 yè
渐 jiàn 喜 xǐ 春 chūn 和 hé 踏 tà 草 cǎo 行 xíng , , 郊 jiāo 原 yuán 遥 yáo 听 tīng 曙 shǔ 鸡 jī 鸣 míng 。 。
宾 bīn 鸿 hóng 欲 yù 向 xiàng 银 yín 湾 wān 渚 zhǔ , , 社 shè 燕 yàn 方 fāng 栖 qī 静 jìng 舍 shě 楹 yíng 。 。
已 yǐ 觉 jué 阴 yīn 消 xiāo 馀 yú 雪 xuě 散 sàn , , 争 zhēng 看 kàn 阳 yáng 长 zhǎng 早 zǎo 潮 cháo 生 shēng 。 。
省 shěng 耕 gēng 畿 jī 辅 fǔ 先 xiān 群 qún 吏 lì , , 留 liú 憩 qì 田 tián 间 jiān 夜 yè 不 bù 惊 jīng 。 。
仲春闻雁。清代。玄烨。渐喜春和踏草行,郊原遥听曙鸡鸣。 宾鸿欲向银湾渚,社燕方栖静舍楹。 已觉阴消馀雪散,争看阳长早潮生。 省耕畿辅先群吏,留憩田间夜不惊。