初 chū 秋 qiū 过 guò 麻 má 哈 hā 城 chéng 西 xī 观 guān 音 yīn 寺 sì 其 qí 二 èr - - 朱 zhū 前 qián 诒 yí
山 shān 深 shēn 地 dì 僻 pì 可 kě 栖 qī 禅 chán , , 树 shù 绕 rào 招 zhāo 提 tí 水 shuǐ 绕 rào 田 tián 。 。
旧 jiù 阁 gé 苔 tái 深 shēn 侵 qīn 佛 fó 座 zuò , , 悬 xuán 崖 yá 室 shì 密 mì 有 yǒu 僧 sēng 眠 mián 。 。
前 qián 溪 xī 人 rén 语 yǔ 惊 jīng 林 lín 鹿 lù , , 后 hòu 苑 yuàn 风 fēng 清 qīng 咽 yàn 暮 mù 蝉 chán 。 。
但 dàn 愿 yuàn 津 jīn 梁 liáng 依 yī 法 fǎ 席 xí , , 三 sān 生 shēng 石 shí 上 shàng 话 huà 因 yīn 缘 yuán 。 。
初秋过麻哈城西观音寺 其二。清代。朱前诒。山深地僻可栖禅,树绕招提水绕田。 旧阁苔深侵佛座,悬崖室密有僧眠。 前溪人语惊林鹿,后苑风清咽暮蝉。 但愿津梁依法席,三生石上话因缘。