赋 fù 得 dé 折 zhé 扇 shàn - - 朱 zhū 晓 xiǎo 琴 qín
白 bái 纸 zhǐ 裁 cái 成 chéng 扇 shàn , , 轻 qīng 摇 yáo 满 mǎn 袖 xiù 风 fēng 。 。
几 jǐ 层 céng 随 suí 折 zhé 叠 dié , , 一 yī 握 wò 妙 miào 玲 líng 珑 lóng 。 。
舒 shū 卷 juàn 从 cóng 心 xīn 里 lǐ , , 炎 yán 凉 liáng 识 shí 面 miàn 中 zhōng 。 。
倦 juàn 余 yú 帆 fān 欲 yù 卸 xiè , , 飘 piāo 处 chù 树 shù 应 yīng 同 tóng 。 。
逸 yì 少 shǎo 纵 zòng 横 héng 健 jiàn , , 维 wéi 摩 mó 点 diǎn 缀 zhuì 工 gōng 。 。
此 cǐ 君 jūn 真 zhēn 不 bù 俗 sú , , 骨 gǔ 相 xiāng 俱 jù 神 shén 通 tōng 。 。
赋得折扇。清代。朱晓琴。白纸裁成扇,轻摇满袖风。 几层随折叠,一握妙玲珑。 舒卷从心里,炎凉识面中。 倦余帆欲卸,飘处树应同。 逸少纵横健,维摩点缀工。 此君真不俗,骨相俱神通。