重 zhòng 过 guò 鹤 hè 来 lái 庄 zhuāng 有 yǒu 感 gǎn - - 朱 zhū 绥 suí
繁 fán 华 huá 相 xiāng 继 jì 尽 jǐn , , 每 měi 到 dào 只 zhǐ 孤 gū 行 xíng 。 。
亭 tíng 畔 pàn 空 kòng 余 yú 竹 zhú , , 花 huā 间 jiān 尚 shàng 有 yǒu 莺 yīng 。 。
废 fèi 兴 xìng 同 tóng 世 shì 事 shì , , 冷 lěng 暖 nuǎn 自 zì 人 rén 情 qíng 。 。
往 wǎng 日 rì 开 kāi 樽 zūn 地 dì , , 萧 xiāo 萧 xiāo 春 chūn 草 cǎo 生 shēng 。 。
重过鹤来庄有感。清代。朱绥。繁华相继尽,每到只孤行。 亭畔空余竹,花间尚有莺。 废兴同世事,冷暖自人情。 往日开樽地,萧萧春草生。