美 měi 女 nǚ 弹 tán 琴 qín - - 何 hé 其 qí 章 zhāng
纤 xiān 纤 xiān 玉 yù 手 shǒu 整 zhěng 丝 sī 桐 tóng , , 慢 màn 拨 bō 轻 qīng 挥 huī 意 yì 未 wèi 穷 qióng 。 。
湘 xiāng 水 shuǐ 秋 qiū 波 bō 何 hé 宛 wǎn 转 zhuǎn , , 巫 wū 山 shān 暮 mù 雨 yǔ 若 ruò 朦 méng 胧 lóng 。 。
情 qíng 传 chuán 帝 dì 子 zi 声 shēng 声 shēng 细 xì , , 曲 qū 奏 zòu 明 míng 妃 fēi 叠 dié 叠 dié 工 gōng 。 。
静 jìng 夜 yè 知 zhī 音 yīn 怜 lián 蔡 cài 女 nǚ , , 含 hán 愁 chóu 多 duō 入 rù 七 qī 弦 xián 中 zhōng 。 。
美女弹琴。清代。何其章。纤纤玉手整丝桐,慢拨轻挥意未穷。 湘水秋波何宛转,巫山暮雨若朦胧。 情传帝子声声细,曲奏明妃叠叠工。 静夜知音怜蔡女,含愁多入七弦中。