雪 xuě 诗 shī - - 张 zhāng 孜 zī
长 cháng 安 ān 大 dà 雪 xuě 天 tiān , , 鸟 niǎo 雀 què 难 nán 相 xiāng 觅 mì 。 。
其 qí 中 zhōng 豪 háo 贵 guì 家 jiā , , 捣 dǎo 椒 jiāo 泥 ní 四 sì 壁 bì 。 。
到 dào 处 chù 爇 ruò 红 hóng 炉 lú , , 周 zhōu 回 huí 下 xià 罗 luó 幂 mì 。 。
暖 nuǎn 手 shǒu 调 diào 金 jīn 丝 sī , , 蘸 zhàn 甲 jiǎ 斟 zhēn 琼 qióng 液 yè 。 。
醉 zuì 唱 chàng 玉 yù 尘 chén 飞 fēi , , 困 kùn 融 róng 香 xiāng 汗 hàn 滴 dī 。 。
岂 qǐ 知 zhī 饥 jī 寒 hán 人 rén , , 手 shǒu 脚 jiǎo 生 shēng 皴 cūn 劈 pī 。 。
雪诗。唐代。张孜。长安大雪天,鸟雀难相觅。 其中豪贵家,捣椒泥四壁。 到处爇红炉,周回下罗幂。 暖手调金丝,蘸甲斟琼液。 醉唱玉尘飞,困融香汗滴。 岂知饥寒人,手脚生皴劈。