白 bái 云 yún 寺 sì 阁 gé 次 cì 壁 bì 间 jiān 张 zhāng 使 shǐ 君 jūn 韵 yùn - - 宋 sòng 照 zhào
白 bái 云 yún 小 xiǎo 阁 gé 与 yǔ 云 yún 平 píng , , 开 kāi 阁 gé 莹 yíng 然 rán 眼 yǎn 界 jiè 清 qīng 。 。
飞 fēi 鸟 niǎo 没 méi 边 biān 孤 gū 塔 tǎ 见 jiàn , , 乱 luàn 山 shān 缺 quē 处 chù 夕 xī 阳 yáng 明 míng 。 。
僧 sēng 投 tóu 远 yuǎn 寺 sì 烟 yān 中 zhōng 去 qù , , 筏 fá 下 xià 空 kōng 江 jiāng 镜 jìng 里 lǐ 行 xíng 。 。
林 lín 外 wài 声 shēng 声 shēng 啼 tí 布 bù 谷 gǔ , , 青 qīng 郊 jiāo 应 yīng 及 jí 试 shì 春 chūn 耕 gēng 。 。
白云寺阁次壁间张使君韵。清代。宋照。白云小阁与云平,开阁莹然眼界清。 飞鸟没边孤塔见,乱山缺处夕阳明。 僧投远寺烟中去,筏下空江镜里行。 林外声声啼布谷,青郊应及试春耕。