投 tóu 子 zǐ 山 shān 次 cì 元 yuán 白 bái 禅 chán 师 shī 韵 yùn - - 李 lǐ 在 zài 公 gōng
山 shān 因 yīn 水 shuǐ 镜 jìng 称 chēng 投 tóu 子 zǐ , , 近 jìn 日 rì 犹 yóu 将 jiāng 汉 hàn 代 dài 看 kàn 。 。
暮 mù 霭 ǎi 时 shí 翻 fān 金 jīn 色 sè 相 xiàng , , 苍 cāng 苔 tái 渐 jiàn 长 zhǎng 碧 bì 琅 láng 玕 gān 。 。
兴 xīng 亡 wáng 满 mǎn 目 mù 千 qiān 峰 fēng 壮 zhuàng , , 代 dài 谢 xiè 无 wú 心 xīn 一 yī 径 jìng 寒 hán 。 。
自 zì 仗 zhàng 法 fǎ 云 yún 凝 níng 盖 gài 后 hòu , , 瓣 bàn 香 xiāng 常 cháng 听 tīng 祝 zhù 平 píng 安 ān 。 。
投子山次元白禅师韵。清代。李在公。山因水镜称投子,近日犹将汉代看。 暮霭时翻金色相,苍苔渐长碧琅玕。 兴亡满目千峰壮,代谢无心一径寒。 自仗法云凝盖后,瓣香常听祝平安。