春 chūn 晚 wǎn 泊 pō 船 chuán 江 jiāng 村 cūn - - 崔 cuī 橹 lǔ
芳 fāng 草 cǎo 青 qīng 青 qīng 古 gǔ 渡 dù 头 tóu , , 渔 yú 家 jiā 住 zhù 处 chù 暂 zàn 维 wéi 舟 zhōu 。 。
残 cán 花 huā 半 bàn 树 shù 悄 qiāo 无 wú 语 yǔ , , 细 xì 雨 yǔ 满 mǎn 天 tiān 风 fēng 似 shì 愁 chóu 。 。
家 jiā 信 xìn 不 bù 来 lái 春 chūn 又 yòu 晚 wǎn , , 客 kè 程 chéng 难 nán 尽 jǐn 水 shuǐ 空 kōng 流 liú 。 。
自 zì 怜 lián 爱 ài 失 shī 心 xīn 期 qī 约 yuē , , 看 kàn 取 qǔ 花 huā 时 shí 更 gèng 远 yuǎn 游 yóu 。 。
春晚泊船江村。唐代。崔橹。芳草青青古渡头,渔家住处暂维舟。 残花半树悄无语,细雨满天风似愁。 家信不来春又晚,客程难尽水空流。 自怜爱失心期约,看取花时更远游。