山 shān 路 lù 木 mù 芙 fú 蓉 róng - - 崔 cuī 橹 lǔ
不 bù 向 xiàng 横 héng 塘 táng 泥 ní 里 lǐ 栽 zāi , , 两 liǎng 株 zhū 晴 qíng 笑 xiào 碧 bì 岩 yán 隈 wēi 。 。
枉 wǎng 教 jiào 绝 jué 世 shì 深 shēn 红 hóng 色 sè , , 只 zhǐ 向 xiàng 深 shēn 山 shān 僻 pì 处 chǔ 开 kāi 。 。
万 wàn 里 lǐ 王 wáng 孙 sūn 应 yīng 有 yǒu 恨 hèn , , 三 sān 年 nián 贾 jiǎ 傅 fù 惜 xī 无 wú 才 cái 。 。
缘 yuán 花 huā 更 gèng 叹 tàn 人 rén 间 jiān 事 shì , , 半 bàn 日 rì 江 jiāng 边 biān 怅 chàng 望 wàng 回 huí 。 。
山路木芙蓉。唐代。崔橹。不向横塘泥里栽,两株晴笑碧岩隈。 枉教绝世深红色,只向深山僻处开。 万里王孙应有恨,三年贾傅惜无才。 缘花更叹人间事,半日江边怅望回。