雨 yǔ 中 zhōng 花 huā 本 běn 意 yì - - 范 fàn 邃 suì
萧 xiāo 萧 xiāo 夜 yè 雨 yǔ 催 cuī 秋 qiū 去 qù 。 。
凄 qī 凄 qī 晓 xiǎo 角 jiǎo 留 liú 秋 qiū 住 zhù 。 。
离 lí 燕 yàn 无 wú 声 shēng , , 断 duàn 鸿 hóng 一 yī 叫 jiào , , 两 liǎng 地 dì 都 dōu 无 wú 据 jù 。 。
层 céng 层 céng 叶 yè 下 xià 梧 wú 桐 tóng 树 shù 。 。
千 qiān 林 lín 景 jǐng 色 sè 全 quán 非 fēi 故 gù 。 。
极 jí 目 mù 苍 cāng 凉 liáng , , 满 mǎn 腔 qiāng 懊 ào 恼 nǎo , , 今 jīn 古 gǔ 消 xiāo 魂 hún 处 chù 。 。
雨中花 本意。清代。范邃。萧萧夜雨催秋去。 凄凄晓角留秋住。 离燕无声,断鸿一叫,两地都无据。 层层叶下梧桐树。 千林景色全非故。 极目苍凉,满腔懊恼,今古消魂处。