邓 dèng 尉 wèi 看 kàn 梅 méi - - 洪 hóng 嘉 jiā 植 zhí
停 tíng 舟 zhōu 策 cè 杖 zhàng 屡 lǚ 攀 pān 跻 jī , , 石 shí 路 lù 初 chū 消 xiāo 雪 xuě 后 hòu 泥 ní 。 。
竹 zhú 径 jìng 参 cēn 差 cī 逢 féng 野 yě 寺 sì , , 人 rén 家 jiā 一 yī 半 bàn 住 zhù 花 huā 溪 xī 。 。
寒 hán 生 shēng 夜 yè 磬 qìng 行 xíng 来 lái 远 yuǎn , , 天 tiān 压 yā 春 chūn 山 shān 望 wàng 处 chù 迷 mí 。 。
万 wàn 树 shù 香 xiāng 风 fēng 偏 piān 渡 dù 水 shuǐ , , 莫 mò 厘 lí 云 yún 断 duàn 两 liǎng 峰 fēng 西 xī 。 。
邓尉看梅。清代。洪嘉植。停舟策杖屡攀跻,石路初消雪后泥。 竹径参差逢野寺,人家一半住花溪。 寒生夜磬行来远,天压春山望处迷。 万树香风偏渡水,莫厘云断两峰西。