白 bái 菜 cài 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 秦 qín 淇 qí 源 yuán
尧 yáo 葱 cōng 舜 shùn 韭 jiǔ 竞 jìng 相 xiāng 夸 kuā , , 此 cǐ 物 wù 宜 yí 尝 cháng 寒 hán 素 sù 家 jiā 。 。
切 qiè 划 huà 银 yín 刀 dāo 飞 fēi 玉 yù 屑 xiè , , 安 ān 排 pái 冰 bīng 盏 zhǎn 嚼 jué 梅 méi 花 huā 。 。
莫 mò 嫌 xián 淡 dàn 泊 bó 充 chōng 肠 cháng 腹 fù , , 别 bié 具 jù 高 gāo 寒 hán 沁 qìn 齿 chǐ 牙 yá 。 。
愧 kuì 我 wǒ 半 bàn 弓 gōng 无 wú 隙 xì 地 dì , , 难 nán 凭 píng 蔬 shū 植 zhí 作 zuò 生 shēng 涯 yá 。 。
白菜二首 其一。清代。秦淇源。尧葱舜韭竞相夸,此物宜尝寒素家。 切划银刀飞玉屑,安排冰盏嚼梅花。 莫嫌淡泊充肠腹,别具高寒沁齿牙。 愧我半弓无隙地,难凭蔬植作生涯。