白 bái 菜 cài 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 秦 qín 淇 qí 源 yuán
频 pín 劳 láo 终 zhōng 岁 suì 促 cù 登 dēng 盘 pán , , 确 què 肖 xiào 书 shū 生 shēng 色 sè 相 xiàng 寒 hán 。 。
茹 rú 素 sù 惯 guàn 教 jiào 油 yóu 解 jiě 淡 dàn , , 翻 fān 新 xīn 更 gèng 爱 ài 醋 cù 流 liú 酸 suān 。 。
鸡 jī 豚 tún 野 yě 老 lǎo 堪 kān 同 tóng 饷 xiǎng , , 井 jǐng 臼 jiù 家 jiā 风 fēng 合 hé 共 gòng 餐 cān 。 。
鸠 jiū 鹄 gǔ 穷 qióng 黎 lí 憔 qiáo 悴 cuì 甚 shén , , 何 hé 堪 kān 常 cháng 作 zuò 此 cǐ 君 jūn 看 kàn 。 。
白菜二首 其二。清代。秦淇源。频劳终岁促登盘,确肖书生色相寒。 茹素惯教油解淡,翻新更爱醋流酸。 鸡豚野老堪同饷,井臼家风合共餐。 鸠鹄穷黎憔悴甚,何堪常作此君看。