送 sòng 慕 mù 林 lín 词 cí 丈 zhàng 还 hái 胶 jiāo 山 shān - - 华 huá 学 xué 易 yì
聚 jù 散 sàn 真 zhēn 如 rú 大 dà 海 hǎi 萍 píng , , 旧 jiù 交 jiāo 落 luò 落 luò 感 gǎn 晨 chén 星 xīng 。 。
吟 yín 诗 shī 久 jiǔ 已 yǐ 怜 lián 同 tóng 调 diào , , 对 duì 酒 jiǔ 应 yīng 教 jiào 笑 xiào 独 dú 醒 xǐng 。 。
万 wàn 事 shì 暗 àn 催 cuī 双 shuāng 鬓 bìn 白 bái , , 卅 sà 年 nián 仍 réng 坐 zuò 一 yī 毡 zhān 青 qīng 。 。
天 tiān 寒 hán 判 pàn 袂 mèi 胶 jiāo 山 shān 去 qù , , 何 hé 日 rì 重 zhòng 歌 gē 问 wèn 字 zì 亭 tíng 。 。
送慕林词丈还胶山。清代。华学易。聚散真如大海萍,旧交落落感晨星。 吟诗久已怜同调,对酒应教笑独醒。 万事暗催双鬓白,卅年仍坐一毡青。 天寒判袂胶山去,何日重歌问字亭。