题 tí 寄 jì 畅 chàng 园 yuán 亭 tíng - - 章 zhāng 简 jiǎn
曲 qū 蹬 dēng 拨 bō 云 yún 上 shàng , , 诸 zhū 峰 fēng 拱 gǒng 一 yī 亭 tíng 。 。
松 sōng 声 shēng 作 zuò 竿 gān 籁 lài , , 石 shí 气 qì 有 yǒu 仙 xiān 灵 líng 。 。
衣 yī 冷 lěng 逼 bī 深 shēn 翠 cuì , , 泉 quán 幽 yōu 飞 fēi 古 gǔ 青 qīng 。 。
便 biàn 思 sī 凌 líng 绝 jué 顶 dǐng , , 举 jǔ 手 shǒu 摘 zhāi 寒 hán 星 xīng 。 。
题寄畅园亭。清代。章简。曲蹬拨云上,诸峰拱一亭。 松声作竿籁,石气有仙灵。 衣冷逼深翠,泉幽飞古青。 便思凌绝顶,举手摘寒星。