山 shān 难 nán 行 xíng - - 温 wēn 权 quán 甫 fǔ
不 bù 管 guǎn 石 shí 边 biān 与 yǔ 涧 jiàn 边 biān , , 行 xíng 来 lái 一 yí 路 lù 历 lì 盘 pán 盘 pán 。 。
羊 yáng 肠 cháng 走 zǒu 入 rù 峰 fēng 千 qiān 叠 dié , , 蚁 yǐ 磨 mó 旋 xuán 来 lái 水 shuǐ 一 yī 滩 tān 。 。
马 mǎ 到 dào 悬 xuán 崖 yá 防 fáng 轻 qīng 仄 zè , , 人 rén 登 dēng 绝 jué 顶 dǐng 觉 jué 风 fēng 寒 hán 。 。
而 ér 今 jīn 历 lì 尽 jìn 山 shān 西 xī 险 xiǎn , , 始 shǐ 信 xìn 人 rén 歌 gē 蜀 shǔ 道 dào 难 nán 。 。
山难行。清代。温权甫。不管石边与涧边,行来一路历盘盘。 羊肠走入峰千叠,蚁磨旋来水一滩。 马到悬崖防轻仄,人登绝顶觉风寒。 而今历尽山西险,始信人歌蜀道难。