秋 qiū 霁 jì 潼 tóng 关 guān 驿 yì 亭 tíng - - 许 xǔ 浑 hún
霁 jì 色 sè 明 míng 高 gāo 巘 yǎn , , 关 guān 河 hé 独 dú 望 wàng 遥 yáo 。 。
残 cán 云 yún 归 guī 太 tài 华 huá , , 疏 shū 雨 yǔ 过 guò 中 zhōng 条 tiáo 。 。
鸟 niǎo 散 sàn 绿 lǜ 萝 luó 静 jìng , , 蝉 chán 鸣 míng 红 hóng 树 shù 凋 diāo 。 。
何 hé 言 yán 此 cǐ 时 shí 节 jié , , 去 qù 去 qù 任 rèn 蓬 péng 飘 piāo 。 。
秋霁潼关驿亭。唐代。许浑。霁色明高巘,关河独望遥。 残云归太华,疏雨过中条。 鸟散绿萝静,蝉鸣红树凋。 何言此时节,去去任蓬飘。