伤 shāng 冯 féng 秀 xiù 才 cái - - 许 xǔ 浑 hún
旅 lǚ 葬 zàng 不 bù 可 kě 问 wèn , , 茫 máng 茫 máng 西 xī 陇 lǒng 头 tóu 。 。
水 shuǐ 云 yún 青 qīng 草 cǎo 湿 shī , , 山 shān 月 yuè 白 bái 杨 yáng 愁 chóu 。 。
琴 qín 信 xìn 有 yǒu 时 shí 罢 bà , , 剑 jiàn 伤 shāng 无 wú 处 chǔ 留 liú 。 。
淮 huái 南 nán 旧 jiù 烟 yān 月 yuè , , 孤 gū 棹 zhào 更 gèng 逢 féng 秋 qiū 。 。
伤冯秀才。唐代。许浑。旅葬不可问,茫茫西陇头。 水云青草湿,山月白杨愁。 琴信有时罢,剑伤无处留。 淮南旧烟月,孤棹更逢秋。