为 wèi 拔 bá 可 kě 题 tí 花 huā 影 yǐng 吹 chuī 笙 shēng 室 shì 填 tián 词 cí 图 tú - - 黄 huáng 浚 jùn
幽 yōu 泪 lèi 铸 zhù 成 chéng 蕉 jiāo 上 shàng 露 lù , , 玉 yù 笙 shēng 怨 yuàn 断 duàn 秋 qiū 来 lái 路 lù 。 。
蕉 jiāo 心 xīn 宛 wǎn 转 zhuǎn 滴 dī 还 hái 穿 chuān , , 秋 qiū 痕 hén 历 lì 历 lì 花 huā 前 qián 句 jù 。 。
悽 qī 窈 yǎo 峨 é 妆 zhuāng 去 qù 不 bù 回 huí , , 旧 jiù 时 shí 香 xiāng 茗 míng 赋 fù 谁 shuí 裁 cái 。 。
唯 wéi 馀 yú 俊 jùn 逸 yì 江 jiāng 南 nán 笔 bǐ , , 并 bìng 入 rù 芜 wú 城 chéng 写 xiě 此 cǐ 哀 āi 。 。
为拔可题花影吹笙室填词图。清代。黄浚。幽泪铸成蕉上露,玉笙怨断秋来路。 蕉心宛转滴还穿,秋痕历历花前句。 悽窈峨妆去不回,旧时香茗赋谁裁。 唯馀俊逸江南笔,并入芜城写此哀。