汉 hàn 水 shuǐ 伤 shāng 稼 jià - - 许 xǔ 浑 hún
西 xī 北 běi 楼 lóu 开 kāi 四 sì 望 wàng 通 tōng , , 残 cán 霞 xiá 成 chéng 绮 qǐ 月 yuè 悬 xuán 弓 gōng 。 。
江 jiāng 村 cūn 夜 yè 涨 zhǎng 浮 fú 天 tiān 水 shuǐ , , 泽 zé 国 guó 秋 qiū 生 shēng 动 dòng 地 dì 风 fēng 。 。
高 gāo 下 xià 绿 lǜ 苗 miáo 千 qiān 顷 qǐng 尽 jǐn , , 新 xīn 陈 chén 红 hóng 粟 sù 万 wàn 廒 áo 空 kōng 。 。
才 cái 微 wēi 分 fēn 薄 báo 忧 yōu 何 hé 益 yì , , 却 què 欲 yù 回 huí 心 xīn 学 xué 钓 diào 翁 wēng 。 。
汉水伤稼。唐代。许浑。西北楼开四望通,残霞成绮月悬弓。 江村夜涨浮天水,泽国秋生动地风。 高下绿苗千顷尽,新陈红粟万廒空。 才微分薄忧何益,却欲回心学钓翁。