送 sòng 客 kè 自 zì 两 liǎng 河 hé 归 guī 江 jiāng 南 nán - - 许 xǔ 浑 hún
两 liǎng 河 hé 庶 shù 事 shì 已 yǐ 堪 kān 伤 shāng , , 南 nán 客 kè 秋 qiū 归 guī 路 lù 更 gèng 长 zhǎng 。 。
台 tái 畔 pàn 古 gǔ 松 sōng 悲 bēi 魏 wèi 帝 dì , , 苑 yuàn 边 biān 修 xiū 竹 zhú 吊 diào 梁 liáng 王 wáng 。 。
山 shān 行 xíng 露 lù 变 biàn 茱 zhū 萸 yú 色 sè , , 水 shuǐ 宿 sù 风 fēng 披 pī 菡 hàn 萏 dàn 香 xiāng 。 。
遥 yáo 羡 xiàn 落 luò 帆 fān 逢 féng 旧 jiù 友 yǒu , , 绿 lǜ 蛾 é 青 qīng 鬓 bìn 醉 zuì 横 héng 塘 táng 。 。
送客自两河归江南。唐代。许浑。两河庶事已堪伤,南客秋归路更长。 台畔古松悲魏帝,苑边修竹吊梁王。 山行露变茱萸色,水宿风披菡萏香。 遥羡落帆逢旧友,绿蛾青鬓醉横塘。