题 tí 马 mǎ 湘 xiāng 兰 lán 墓 mù 两 liǎng 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 鲁 lǔ 笔 bǐ
叶 yè 飘 piāo 难 nán 禁 jìn 往 wǎng 来 lái 风 fēng , , 未 wèi 肯 kěn 输 shū 怀 huái 向 xiàng 狡 jiǎo 童 tóng 。 。
画 huà 到 dào 兰 lán 心 xīn 留 liú 素 sù 素 sù , , 死 sǐ 依 yī 僧 sēng 院 yuàn 示 shì 空 kōng 空 kōng 。 。
知 zhī 音 yīn 卓 zhuō 女 nǚ 情 qíng 虽 suī 切 qiè , , 薄 bó 幸 xìng 王 wáng 郎 láng 信 xìn 不 bù 终 zhōng 。 。
一 yì 点 diǎn 怜 lián 才 cái 真 zhēn 意 yì 在 zài , , 青 qīng 青 qīng 竹 zhú 节 jié 夕 xī 阳 yáng 中 zhōng 。 。
题马湘兰墓两首 其一。清代。鲁笔。叶飘难禁往来风,未肯输怀向狡童。 画到兰心留素素,死依僧院示空空。 知音卓女情虽切,薄幸王郎信不终。 一点怜才真意在,青青竹节夕阳中。