登 dēng 白 bái 云 yún 寺 sì 途 tú 中 zhōng 即 jí 景 jǐng - - 钱 qián 中 zhōng 枢 shū
日 rì 日 rì 泥 ní 途 tú 困 kùn 客 kè 程 chéng , , 穿 chuān 岩 yán 还 hái 仗 zhàng 篾 miè 兜 dōu 轻 qīng 。 。
人 rén 间 jiān 险 xiǎn 阻 zǔ 穷 qióng 今 jīn 日 rì , , 眼 yǎn 底 dǐ 山 shān 川 chuān 冠 guān 此 cǐ 生 shēng 。 。
黄 huáng 蝶 dié 趁 chèn 花 huā 纷 fēn 梦 mèng 影 yǐng , , 飞 fēi 泉 quán 落 luò 石 shí 走 zǒu 雷 léi 声 shēng 。 。
白 bái 云 yún 已 yǐ 别 bié 吾 wú 心 xīn 在 zài , , 松 sōng 柏 bǎi 森 sēn 森 sēn 逗 dòu 晚 wǎn 晴 qíng 。 。
登白云寺途中即景。清代。钱中枢。日日泥途困客程,穿岩还仗篾兜轻。 人间险阻穷今日,眼底山川冠此生。 黄蝶趁花纷梦影,飞泉落石走雷声。 白云已别吾心在,松柏森森逗晚晴。