和 hé 宋 sòng 牧 mù 仲 zhòng 《 《 登 dēng 谪 zhé 仙 xiān 楼 lóu 》 》 韵 yùn - - 钱 qián 柏 bǎi 龄 líng
轻 qīng 风 fēng 斜 xié 日 rì 到 dào 江 jiāng 隈 wēi , , 江 jiāng 上 shàng 飞 fēi 楼 lóu 四 sì 望 wàng 开 kāi 。 。
万 wàn 古 gǔ 人 rén 同 tóng 明 míng 月 yuè 在 zài , , 三 sān 春 chūn 客 kè 逐 zhú 野 yě 鸥 ōu 来 lái 。 。
丹 dān 青 qīng 满 mǎn 壁 bì 留 liú 云 yún 峤 jiào , , 烟 yān 雨 yǔ 空 kōng 庭 tíng 积 jī 翠 cuì 苔 tái 。 。
旷 kuàng 代 dài 风 fēng 流 liú 谁 shuí 继 jì 起 qǐ , , 只 zhǐ 今 jīn 独 dú 羡 xiàn 出 chū 群 qún 才 cái 。 。
和宋牧仲《登谪仙楼》韵。清代。钱柏龄。轻风斜日到江隈,江上飞楼四望开。 万古人同明月在,三春客逐野鸥来。 丹青满壁留云峤,烟雨空庭积翠苔。 旷代风流谁继起,只今独羡出群才。