长 cháng 安 ān 退 tuì 将 jiāng - - 项 xiàng 斯 sī
塞 sài 外 wài 冲 chōng 沙 shā 损 sǔn 眼 yǎn 明 míng , , 归 guī 来 lái 养 yǎng 病 bìng 住 zhù 秦 qín 京 jīng 。 。
上 shàng 高 gāo 楼 lóu 阁 gé 看 kàn 星 xīng 坐 zuò , , 著 zhe 白 bái 衣 yī 裳 shang 把 bǎ 剑 jiàn 行 xíng 。 。
常 cháng 说 shuō 老 lǎo 身 shēn 思 sī 斗 dòu 将 jiāng , , 最 zuì 悲 bēi 无 wú 力 lì 制 zhì 蕃 fān 营 yíng 。 。
翠 cuì 眉 méi 红 hóng 脸 liǎn 和 hé 回 huí 鹘 hú , , 惆 chóu 怅 chàng 中 zhōng 原 yuán 不 bù 用 yòng 兵 bīng 。 。
长安退将。唐代。项斯。塞外冲沙损眼明,归来养病住秦京。 上高楼阁看星坐,著白衣裳把剑行。 常说老身思斗将,最悲无力制蕃营。 翠眉红脸和回鹘,惆怅中原不用兵。