琴 qín 曲 qǔ 歌 gē 辞 cí 昭 zhāo 君 jūn 怨 yuàn - - 梁 liáng 氏 shì 琼 qióng
自 zì 古 gǔ 无 wú 和 hé 亲 qīn , , 贻 yí 灾 zāi 到 dào 妾 qiè 身 shēn 。 。
胡 hú 风 fēng 嘶 sī 去 qù 马 mǎ , , 汉 hàn 月 yuè 吊 diào 行 xíng 轮 lún 。 。
衣 yī 薄 báo 狼 láng 山 shān 雪 xuě , , 妆 zhuāng 成 chéng 虏 lǔ 塞 sāi 春 chūn 。 。
回 huí 看 kàn 父 fù 母 mǔ 国 guó , , 生 shēng 死 sǐ 毕 bì 胡 hú 尘 chén 。 。
琴曲歌辞昭君怨。唐代。梁氏琼。自古无和亲,贻灾到妾身。 胡风嘶去马,汉月吊行轮。 衣薄狼山雪,妆成虏塞春。 回看父母国,生死毕胡尘。