送 sòng 进 jìn 士 shì 下 xià 第 dì 归 guī 南 nán 海 hǎi - - 曹 cáo 邺 yè
数 shù 片 piàn 红 hóng 霞 xiá 映 yìng 夕 xī 阳 yáng , , 揽 lǎn 君 jūn 衣 yī 袂 mèi 更 gēng 移 yí 觞 shāng 。 。
行 xíng 人 rén 莫 mò 叹 tàn 碧 bì 云 yún 晚 wǎn , , 上 shàng 国 guó 每 měi 年 nián 春 chūn 草 cǎo 芳 fāng 。 。
雪 xuě 过 guò 蓝 lán 关 guān 寒 hán 气 qì 薄 báo , , 雁 yàn 回 huí 湘 xiāng 浦 pǔ 怨 yuàn 声 shēng 长 zhǎng 。 。
应 yīng 无 wú 惆 chóu 怅 chàng 沧 cāng 波 bō 远 yuǎn , , 十 shí 二 èr 玉 yù 楼 lóu 非 fēi 我 wǒ 乡 xiāng 。 。
送进士下第归南海。唐代。曹邺。数片红霞映夕阳,揽君衣袂更移觞。 行人莫叹碧云晚,上国每年春草芳。 雪过蓝关寒气薄,雁回湘浦怨声长。 应无惆怅沧波远,十二玉楼非我乡。