晓 xiǎo 钟 zhōng 有 yǒu 怀 huái - - 顾 gù 峵 hóng
辗 zhǎn 转 zhuǎn 清 qīng 宵 xiāo 睡 shuì 未 wèi 安 ān , , 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 动 dòng 落 luò 云 yún 端 duān 。 。
霜 shuāng 飞 fēi 响 xiǎng 急 jí 催 cuī 残 cán 月 yuè , , 雪 xuě 重 zhòng 声 shēng 迟 chí 透 tòu 晓 xiǎo 寒 hán 。 。
南 nán 去 qù 亲 qīn 知 zhī 长 cháng 远 yuǎn 忆 yì , , 北 běi 来 lái 书 shū 札 zhá 屡 lǚ 开 kāi 看 kàn 。 。
天 tiān 涯 yá 聚 jù 散 sàn 浑 hún 难 nán 定 dìng , , 不 bù 觉 jué 狂 kuáng 歌 gē 怨 yuàn 楚 chǔ 兰 lán 。 。
晓钟有怀。清代。顾峵。辗转清宵睡未安,五更钟动落云端。 霜飞响急催残月,雪重声迟透晓寒。 南去亲知长远忆,北来书札屡开看。 天涯聚散浑难定,不觉狂歌怨楚兰。