秋 qiū 夜 yè 闻 wén 笛 dí 有 yǒu 怀 huái - - 顾 gù 绍 shào 敏 mǐn
雨 yǔ 过 guò 秋 qiū 堂 táng 梦 mèng 不 bù 成 chéng , , 旅 lǚ 人 rén 独 dú 坐 zuò 夜 yè 凄 qī 清 qīng 。 。
竹 zhú 梢 shāo 露 lù 下 xià 鹤 hè 初 chū 警 jǐng , , 墙 qiáng 角 jiǎo 月 yuè 明 míng 蛩 qióng 有 yǒu 声 shēng 。 。
旧 jiù 恨 hèn 每 měi 从 cóng 灯 dēng 底 dǐ 得 dé , , 闲 xián 情 qíng 只 zhǐ 向 xiàng 笛 dí 边 biān 生 shēng 。 。
谁 shuí 怜 lián 一 yī 掬 jū 穷 qióng 途 tú 泪 lèi , , 独 dú 有 yǒu 陈 chén 留 liú 阮 ruǎn 步 bù 兵 bīng 。 。
秋夜闻笛有怀。清代。顾绍敏。雨过秋堂梦不成,旅人独坐夜凄清。 竹梢露下鹤初警,墙角月明蛩有声。 旧恨每从灯底得,闲情只向笛边生。 谁怜一掬穷途泪,独有陈留阮步兵。