出 chū 关 guān 宿 sù 盘 pán 豆 dòu 馆 guǎn 对 duì 丛 cóng 芦 lú 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 商 shāng 隐 yǐn
芦 lú 叶 yè 梢 shāo 梢 shāo 夏 xià 景 jǐng 深 shēn , , 邮 yóu 亭 tíng 暂 zàn 欲 yù 洒 sǎ 尘 chén 襟 jīn 。 。
昔 xī 年 nián 曾 céng 是 shì 江 jiāng 南 nán 客 kè , , 此 cǐ 日 rì 初 chū 为 wèi 关 guān 外 wài 心 xīn 。 。
思 sī 子 zi 台 tái 边 biān 风 fēng 自 zì 急 jí , , 玉 yù 娘 niáng 湖 hú 上 shàng 月 yuè 应 yīng 沉 chén 。 。
清 qīng 声 shēng 不 bù 远 yuǎn 行 xíng 人 rén 去 qù , , 一 yī 世 shì 荒 huāng 城 chéng 伴 bàn 夜 yè 砧 zhēn 。 。
出关宿盘豆馆对丛芦有感。唐代。李商隐。芦叶梢梢夏景深,邮亭暂欲洒尘襟。 昔年曾是江南客,此日初为关外心。 思子台边风自急,玉娘湖上月应沉。 清声不远行人去,一世荒城伴夜砧。