登 dēng 山 shān - - 许 xǔ 棠 táng
信 xìn 步 bù 上 shàng 鸟 niǎo 道 dào , , 不 bù 知 zhī 身 shēn 忽 hū 高 gāo 。 。
近 jìn 空 kōng 无 wú 世 shì 界 jiè , , 当 dāng 楚 chǔ 见 jiàn 波 bō 涛 tāo 。 。
顶 dǐng 峭 qiào 松 sōng 多 duō 瘦 shòu , , 崖 yá 悬 xuán 石 shí 尽 jǐn 牢 láo 。 。
猕 mí 猴 hóu 呼 hū 独 dú 散 sàn , , 隔 gé 水 shuǐ 向 xiàng 人 rén 号 hào 。 。
登山。唐代。许棠。信步上鸟道,不知身忽高。 近空无世界,当楚见波涛。 顶峭松多瘦,崖悬石尽牢。 猕猴呼独散,隔水向人号。